Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Tại sao đại biểu Dương Trung Quốc vui vui không bấm nút?.

Nhưng ngay cả về lý thuyết thì cũng không thể có đồng thuận tuyệt đối

Tại sao đại biểu Dương Trung Quốc không bấm nút?

Mà đặt dân tộc và nhân dân lên trên hết. * Vậy tại sao ông không dứt khoát ấn vào nút “không nhất trí”? - Đọc bản Hiến pháp này và là người trực tiếp dự quá trình soạn thảo.

Bởi sơn hà chúng ta vẫn đang phát triển và thực tại sẽ đề nghị phải có nhiều lần sửa đổi Hiến pháp nữa. Và điều rốt cục mà tôi đã thể hiện trước Quốc hội là tôi rất băn khoăn trước lịch sử lập hiến: lần trước nhất chúng ta ghi thẳng vào Lời nói đầu là Hiến pháp cũng chỉ thiết chế hóa cương lĩnh của Đảng.

Vấn đề liên hệ đến chính quyền địa phương. Đầu tư nhiều công sức. Và tôi muốn nói rằng bản Hiến pháp này nếu đi vào cuộc sống sẽ tạo nên nhiều sự đổi thay. Nó cũng thể hiện nghĩ suy của tôi và có lẽ là của một bộ phận quần chúng như Chủ tịch Quốc hội đã đề cập.

Câu nọ thì chúng tôi. Quyết nghị và các quyết định khác của Quốc hội phải được quá nửa tổng số đại biểu Quốc hội biểu quyết tán thành. Họ trình diễn. Giữa lúc thế giới đang đổi thay như thế này. Tôi vẫn có nghĩ suy riêng của mình. Dẫu là sửa đổi. Hiến pháp vẫn là đạo luật gốc chi phối chúng ta trong nhiều chục năm nữa.

Luật. # Và ngay cả một số đại biểu Quốc hội cũng còn có ý kiến khác. Đặc biệt trong thời kỳ hội nhập. Tôi đã chọn lựa là không biểu quyết. Hoặc sửa đổi Hiến pháp thì phải được ít ra hai phần ba tổng số đại biểu Quốc hội biểu quyết tán thành”.

Tuyệt đại bộ phận quần chúng và Quốc hội có thể khẳng định rằng đã tán đồng cao với dự thảo duyệt lần này. Hấp thu trong quá trình đổi mới giang san.

Thế nhưng nghệ thuật lãnh đạo lại khác. Đàm luận dân chủ. Vả lại. Như chúng ta biết. (Chủ toạ Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng phát biểu trước khi Quốc hội phê duyệt Hiến pháp sửa đổi ngày 28-11) LÊ KIÊN thực hành ------------------------------------ * Tin bài liên tưởng:.

Chủ toạ Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng nói rằng những ý kiến khác sẽ tiếp được nghiên cứu. Tuy nhiên. Vậy mà chúng ta khép lại như vậy thì tôi cho rằng nó hơi nửa vời. Tôi phải khẳng định rằng những người soạn thảo đã mô tả một ý thức rất cầu thị. Chúng ta hãy đọc lại các bản Hiến pháp trước đây.

Còn lý do trực tiếp thì như nhiều lần tôi đã phát biểu. Đại biểu Dương Trung Quốc - Ảnh: V. Nghĩa là những gì đã có trong cương lĩnh. Không biểu lộ trực tiếp vào Hiến pháp như vậy. Một số người thuộc các từng lớp quần chúng.

Phó Chủ tịch Quốc hội Uông Chu Lưu nói: “Tôi nghĩ đó là quyền của họ. Bởi dẫu sao chúng ta cũng phải có một điểm dừng và điểm dừng đó phải tạo được đồng thuận tối đa. Nội quy kỳ họp Quốc hội) * đáp câu hỏi của phóng viên: “Ông nghĩ gì khi có hai đại biểu không bấm nút duyệt y Hiến pháp (sửa đổi)?”. Và chủ toạ Quốc hội nói với tôi rằng Quốc hội không những coi trọng mà còn là trân trọng nữa.

Không nhất trí hoặc không biểu quyết. Nhưng tuồng như tinh thần cầu thị ấy không vượt qua được ngưỡng của tính nguyên tắc. Ông giảng giải như thế nào về việc này với cử tri của mình? - đầu tiên tôi muốn đại diện cho một bộ phận nhân dân mà như trong lời phát biểu khi Quốc hội chuẩn bị bỏ phiếu duyệt y Hiến pháp (sửa đổi) thì Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã nói rằng: Trong một bộ phận quần chúng.

Còn sự phát triển của sơn hà trong bối cảnh hiện đổi thay từng ngày từng giờ. Sáng nay. Đảng gọi là thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa từng lớp. Rằng tôi có thể khẳng định công tác chuẩn bị đã tiến hành trong thời kì dài. Ông hiểu thế nào về quan điểm này? - Tôi hiểu được giải thích đó. Đó là vào thời khắc này đã chín muồi cho việc chúng ta không chỉ sửa đổi Hiến pháp năm 1992.

Quốc hội chúng ta hết sức trân trọng để đấu nghiên cứu trong quá trình đổi mới sơn hà”. Trường hợp Quốc hội bãi nhiệm đại biểu Quốc hội. Giải trình rõ ràng. Điều kia.

Tôi có nói rằng chính quan điểm của Chủ tịch phát biểu mà tôi rất chia sẻ là Quốc hội coi trọng quan điểm dị biệt.

Và đây cũng là điều bình thường trong từng lớp giờ. Và bản thân tôi cũng trực tiếp dự vào dự thảo Hiến pháp với nhân cách là một thành viên ban biên tập.

Vì trong nó chứa đựng những quy định tiến bộ hơn nếu so với Hiến pháp năm 1992. Tôi muốn nói rằng tôi đánh giá cao thái độ quý trọng ấy. # Chính kiến của họ.

Mà với bít tất trải nghiệm của hơn 20 năm vừa qua. Hầu như quờ quạng ý kiến đều được ghi nhận và có phúc âm. Nhưng nghệ thuật lãnh đạo của Đảng là điều hết sức quan hoài. * “Đại biểu Quốc hội có quyền biểu quyết tán thành. Với những lý do đó. Vì thế tôi muốn bộc lộ cái tính không tuyệt đối ấy và nhận thức đó là chuyện khôn xiết thông thường.

Tỉ dụ như vấn đề sở hữu. Hiện nay tôi thấy có những vấn đề chưa ngã ngũ.

Tuy nhiên. # Chúng ta và ngay cả một số vị đại biểu Quốc hội còn có những quan điểm khác. Chúng ta không thể áp đặt họ được”.

Tôi tự đặt câu hỏi rằng đây có phải là một nhận thức tiến bộ hay không? Sự lãnh đạo của Đảng thì có lẽ chúng ta không phải bàn nữa. Gặp chủ toạ Quốc hội. Tôi không biểu quyết về dự thảo Hiến pháp (sửa đổi) nhưng tôi vẫn đồng thuận khi Quốc hội duyệt quyết nghị thi hành Hiến pháp.

Trong quá trình đó. Nhất là các Hiến pháp mà Chủ tịch Hồ Chí Minh còn trực tiếp lãnh đạo. Chúng ta nên có những bước đi cơ bản hơn. Đó là chưa kể một kiến nghị của tôi chưa được đưa vào trong Hiến pháp là phải có quy định đúng tầm mức về biến đổi khí hậu mà dự báo VN là một trong những nhà nước phải hứng chịu nhiều nhất.

Rút ngắn hoặc kéo dài nhiệm kỳ của Quốc hội. (Điều 23. Dũng * Thưa ông. Những ý kiến còn khác so với dự thảo ở khoản này. Chúng ta thấy rằng Đảng luôn đóng vai trò quyết định. Cương lĩnh nói về những vấn đề cơ bản nhất cho cả một thời kỳ dài. * Trước khi Quốc hội phê chuẩn Hiến pháp sửa đổi. * “Chúng tôi cũng hiểu rằng trong một bộ phận. * Ông đã nhận được phản hồi như thế nào khi dư luận biết rằng ông là người công khai nhận không biểu quyết Hiến pháp (sửa đổi)? - Có rất nhiều người hỏi tôi câu đó và tôi đã giải đáp như vừa giải đáp bạn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét